Buông tay đúng lúc là lòng bao dung vô bờ của cha mẹ.
Nuôi dạy con cái không phải là nâng niu chúng trong lòng bàn tay mà là để chúng tự bước đi, học cách sống độc lập.
Nhà tâm lý học Đức Erikson nói: “Trẻ bắt đầu từ 1 tuổi đã hình thành quan niệm về bản thân, từ 3 tuổi đã bước vào thời kỳ biết tự trọng. Sự giúp đỡ quá mức của cha mẹ sẽ khiến trẻ cảm thấy mình không có năng lực”.
Cảm giác được khẳng định đối với trẻ là vô cùng quan trọng. Đó là tiền đề và nguồn động lực để trẻ biết yêu thương, biết cho đi, biết gánh vác trách nhiệm.
Loại cảm giác này đến từ việc độc lập hoàn thành những việc mà mình có khả năng làm được.
Đừng cảm thấy phiền phức, hãy buông tay, để trẻ tự làm, để trẻ trưởng thành với thời gian.
Rất có thể buông tay sẽ bớt đi một chút ấm áp của cảm giác ôm chặt và thêm vào một chút dư vị của tiếc nuối, xa cách.
Nhưng đó là cuộc sống. Mỗi người một số phận. Không ai có thể định hướng hay thay đổi cuộc đời người khác được.