Châm cứu phát triển đến ngày hôm nay, đã trải qua rất nhiều thay đổi. Từ thời xa xưa, cổ nhân Trung Quốc đã biết cách dùng kim châm đá. Có thể nói kim châm đá còn hữu hiệu hơn cả kim châm thời nay.
Trong Đông y, có câu: “Thầy thuốc tồi chú trọng hình thức, thầy thuốc giỏi chú trọng tinh thần”. Có nghĩa là một thầy thuốc Đông y tồi chỉ nỗ lực với các kỹ thuật bề mặt, trong khi thầy thuốc Đông y giỏi chú ý đến cả kỹ thuật bên ngoài lẫn tinh thần bên trong.
Các hình thức tồn tại của hệ kinh lạc là không cách nào dùng phương pháp khoa học hiện đại để phát hiện được. Thế nhưng những người tu luyện ở Trung Quốc cổ đại đã có thể vẽ chúng rõ ràng trên giấy. Điều này cho thấy kinh lạc vốn là một thể vô hình, chỉ có thể nhìn được bằng thiên mục.
Người thầy thuốc xưa, trải qua khổ luyện tâm tính và chăm chỉ học các kỹ thuật, nên kim châm mới có thể tác động sâu sắc đến hệ kinh lạc ở không gian khác, và hiệu quả vượt xa so với những gì chúng ta nhìn thấy ngày nay.
Bắt đầu từ «Hoàng Đế nội kinh» trở đi, nhiều kỹ thuật châm cứu đã được con người sử dụng. Sau đó, ngày càng nhiều thứ bề mặt được phát triển và con người ngày càng mù mờ hơn về các nguyên lý thâm sâu gắn liền với tu luyện của châm cứu.
Cho dù không biết đến nội hàm, nhưng chừng nào người thầy thuốc còn có giữ được tĩnh tâm và thực hành y đức, thì tác dụng chữa bệnh thần kỳ sẽ vẫn còn được triển hiện.