Osho nói về Lão Tử

“Đạo: ba kho báu”, Tập 1, Osho

Chương 1: Đạo thường hằng

Đạo có thể nói ra
Không là Đạo thường hằng

Khi nổi lên các cực tương đối
Thiên hạ đều biết tốt là tốt,
Thì đã có xấu rồi;
Đều biết lành là lành
Thì đã có cái chẳng lành rồi

Bởi vậy:
Có và không cùng sinh,
Khó và dễ cùng thành,
Dài và ngắn cùng chiều,
Cao và thấp cùng nhau,
Giọng và tiếng cùng hoạ,
Trước và sau cùng theo.

Vậy nên hiền nhân:
Dùng vô vi mà xử sự;
Dùng vô ngôn mà dạy dỗ;
Để cho mọi vật nên mà không cản
Tạo ra mà không chiếm đoạt
Làm mà không cậy công;
Thành công mà không ở lại.

Vì không ở lại
Nên không bị bỏ đi
Đạo thường hằng

Continue reading “Osho nói về Lão Tử”

Đạo Đức Kinh của Lão Tử

“Đạo Đức Kinh” nói:

“Ngũ sắc làm người ta mờ mắt, ngũ âm làm người ta ù tai, ngũ vị làm người ta tê lưỡi, ruổi ngựa săn bắn làm lòng người mê loạn, vàng bạc châu báu làm cho hành vi người ta đồi bại. Cho nên thánh nhân cầu no bụng mà không cầu vui mắt, bỏ cái này mà lựa cái kia”.

Bỏ đi những thứ khởi lên lòng ham muốn như đồ ăn ngon, quần áo đẹp, mĩ nữ, thanh sắc… Còn cầu là cầu sự chất phác, thanh đạm, hài hòa, không ham muốn vậy.

Đọc lại bài thơ Cảnh Nhàn

Đọc lại bài thơ Cảnh Nhàn của Nguyễn Bỉnh Khiêm:

Một mai, một cuốc, một cần câu,
Thơ thẩn dầu ai vui thú nào.
Ta dại, ta tìm nơi vắng vẻ,
Người khôn, người đến chốn lao xao.
Thu ăn măng trúc, đông ăn giá,
Xuân tắm hồ sen, hạ tắm ao.
Rượu đến gốc cây ta sẽ nhắp,
Nhìn xem phú quý tựa chiêm bao.

Bài thơ thật hay,
Người ngốc là người đáng yêu,
Người ngốc đáng yêu vì không có toan tính.
Càng toan tính càng đau khổ,
Người biết đủ thường vui.
Sống đơn giản, biết chấp nhận, thì hạnh phúc đang ở bên.

Cảnh giác với lời khen, bình tâm nghe lời trách

Khổng Tử dạy: “Cảnh giác với lời khen, bình tâm nghe lời trách”.

Cảnh giác không có nghĩa là đoạn tuyệt. Lời khen rất cần thiết, nói với nhau những lời nên nói, lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau. Người biết khen đúng lúc chính là người có khả năng quản lý tuyệt vời.

Tuy nhiên, khi bạn được khen nhiều, là lúc bạn đang đạt được nhiều thành công. Có thể bạn đang ở trên đỉnh dốc rồi. Nếu bạn không cảnh giác, không tự nhìn lại bản thân, rất có thể bạn sẽ lao xuống dốc không phanh.

Cuộc đời chính là những con dốc. Hết dốc này đến dốc khác. Nếu bạn chọn leo cái dốc càng cao, thì bạn sẽ càng gặp nhiều lời trách móc. Trách móc không phải bởi vì bạn quá tệ, mà trách móc bởi bạn chưa xứng với đỉnh dốc. Chỉ đơn giản là bạn chưa hoàn thiện.

Vì thế, chúng ta hãy thử bình tâm lắng nghe, xem xem mình còn cách đỉnh dốc bao xa.