Hôn nhân là trường học cho lòng vị tha

Có thể nói đắng cay, vấp ngã chính là vị thầy nuôi ta khôn lớn, chúng ta chỉ có thể trưởng thành khi đã nếm đủ gió sương. Và trong tình yêu, hôn nhân cũng lại như thế, chỉ có sống cùng nhau, có trải qua quan ải, mới dần hiểu nhau hơn, yêu thương và gắn bó…

Nhiều người cho rằng hôn nhân là bến ga cuối của tình yêu, tuy nhiên nó lại chính là khởi đầu của một con đường mới, hai người cùng nhau đi trên một chặng đường hoàn toàn mới. Trước đây, tình yêu đôi lứa khi chưa lấy nhau, đó là chặng đường chỉ có hoa hồng và mật ngọt, hai người đối với nhau bằng sự nồng cháy, khát khao và cả sự lãng mạn dành cho nhau. Tuy nhiên khi đã đến với nhau bằng hôn nhân, đó lại là con đường mà hai người phải đối với nhau bằng lòng vị tha, bằng nhân cách, bằng sự tu dưỡng của chính mình.

Có không ít cặp vợ chồng sau khi lấy nhau về đã bị ‘sốc’ khi chứng kiến những khiếm khuyết của đối phương. Lúc này nếu như hai người có thể rộng lòng vị tha mà bỏ qua cho nhau thì mọi chuyện cũng sẽ dần êm xuôi. Nhưng nếu như tình yêu không đủ lớn, sự dung hòa chưa đủ nhiều thì đây rất có thể lại trở thành điểm khởi mào cho những xung đột về sau.

‘Nhân vô thập toàn’, ai cũng mong có được một cuộc hôn nhân hoàn mỹ, một duyên phận vẹn toàn, nhưng đó là điều không thể. Học cách bao dung chính là con đường ngắn nhất dẫn đến bến bờ hạnh phúc.

Thứ tha ở đây cũng không phải yếu nhược, mà đó là trí huệ trưởng thành. Kỳ thực hôn nhân như cũng như ly rượu, rượu không nồng sao khiến kẻ uống say, tình không trắc trở sao khiến đời người trọn vẹn!