Khổng Tử dạy: “Cảnh giác với lời khen, bình tâm nghe lời trách”.
Cảnh giác không có nghĩa là đoạn tuyệt. Lời khen rất cần thiết, nói với nhau những lời nên nói, lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau. Người biết khen đúng lúc chính là người có khả năng quản lý tuyệt vời.
Tuy nhiên, khi bạn được khen nhiều, là lúc bạn đang đạt được nhiều thành công. Có thể bạn đang ở trên đỉnh dốc rồi. Nếu bạn không cảnh giác, không tự nhìn lại bản thân, rất có thể bạn sẽ lao xuống dốc không phanh.
Cuộc đời chính là những con dốc. Hết dốc này đến dốc khác. Nếu bạn chọn leo cái dốc càng cao, thì bạn sẽ càng gặp nhiều lời trách móc. Trách móc không phải bởi vì bạn quá tệ, mà trách móc bởi bạn chưa xứng với đỉnh dốc. Chỉ đơn giản là bạn chưa hoàn thiện.
Vì thế, chúng ta hãy thử bình tâm lắng nghe, xem xem mình còn cách đỉnh dốc bao xa.